Doãn Tuệ từ từ giơ tay trái lên, những tráng tốt Đông Hàn mai phục xung quanh lần lượt đứng dậy, ít nhất có một trăm cây cung nhắm vào Diệp Vô Khả, những người này đều là tinh nhuệ trong tinh nhuệ của quân Đông Hàn.
Doãn Tuệ nói: “Thực ra ta không cần phải phí lời với ngươi nữa, nhưng ta lại thực sự tò mò muốn biết rốt cuộc ngươi định giết ta bằng cách nào.”
Diệp Vô Khả nói: “Người như ta, bên cạnh chỉ có hai người bằng hữu, cho dù có chút bản lĩnh, nhưng ngay cả khi cả ba người đều phát điên cũng không cảm thấy có thể càn quét được mấy vạn đại quân dưới trướng đại tướng quân.”
Hắn đứng đó, thoạt nhìn có vẻ như hoàn toàn không quan tâm đến những mũi tên đã giương lên của đám man binh Đông Hàn kia.
“Từ khi chúng ta rời khỏi Trừng Đàm Quan, kỵ binh trinh sát của đại tướng quân có lẽ đã phát hiện ra rồi, cả quãng đường đi đến đây đều nằm trong tầm mắt của kỵ binh trinh sát của đại tướng quân.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây