Mã Thiên nắm chặt cổ tay của Diệp Vô Khả: “Diệp Thiên Biện, cứu ta.”
Diệp Vô Khả nói: “Các ngươi ép ta trở thành con người như hiện tại, rồi lại cầu xin ta cứu ngươi?”
Mã Thiên lắc đầu: “Diệp Thiên Biện đã hiểu lầm ta rồi. Ta chưa từng gặp Từ Công, cũng chưa từng gặp người của Từ Công phái tới. Ta có thể thề trước trời những lời ta nói không hề có một chữ giả dối.”
Diệp Vô Khả nói: “Nằm yên một lát đi. Độc của ta rất tốt, không phải loại vừa ăn vào là ruột gan đứt đoạn, ngươi sẽ chỉ cảm thấy hơi buồn ngủ, có lẽ sẽ hơi buồn nôn một chút. Ngủ một giấc dậy rồi chết.”
Mã Thiên cố gắng đứng dậy, thậm chí còn quỳ được trong xe ngựa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây