Tống Diễu Nhiên lập tức nổi giận: “Làm sao ta biết được! Khi hắn quay lại, ta cũng không thể hiểu được. Hắn rõ ràng đã có thể trốn thoát, tại sao lại phải quay về?”
Nói đến đây, hắn ta ngẩn người một lúc, rồi giọng điệu trở nên phức tạp: “Khi bọn ta giết Phương Tri Ngã, hắn đã khóc rất thảm. Con súc sinh đó đã ức hiếp hắn bao lâu nay, vậy mà hắn lại ôm xác Phương Tri Ngã khóc rất lâu! Diệp Thiên Biện, ngươi có hiểu tại sao không?”
Thúc Hưu nhíu mày, còn Diệp Vô Khả thì im lặng.
Tống Diễu Nhiên nói: “Có lý không? Các ngươi là người của Đình Úy Phủ, chắc đã thấy qua nhiều chuyện kỳ quái hơn. Nói cho ta biết, Khương Hồng đã bị hành hạ lâu như vậy, đáng lẽ hắn phải hận chết Phương Tri Ngã, tại sao hắn lại khóc? Khóc như thể Phương Tri Ngã là người nhà của hắn vậy?”
Thúc Hưu không thể trả lời, Diệp Vô Khả cũng vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây