A gia gật đầu: “Vậy ngươi già dặn hơn chút, nhìn như hai mươi sáu hai mươi bảy tuổi vậy, nhưng tướng mạo như ngươi có một điểm tốt, đến khi ba mươi sáu ba mươi bảy tuổi có lẽ cũng vẫn như vậy.”
Thúc Hưu nghe lời của a gia, ánh mắt lại quét qua những nơi khiến hắn ta ngạt thở.
Chén trà đặt không ngay ngắn, cây chổi đặt xiên vẹo ở cửa, giấy dán cửa sổ màu sắc không đồng đều, Đại Khuê Nhị Khuê đi giày không chỉnh tề, cài cúc sai và lộ cả rãnh mông... Thúc Hưu muốn chạy trốn, nhưng hắn ta cảm thấy lúc này chạy trốn thì hắn ta chính là kẻ yếu.
Hắn ta tuyệt đối không thể để Diệp Vô Khả coi thường mình được.
A gia hỏi: “Có hôn phối chưa?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây