Vừa nghĩ đến những điều này, trong lòng Tần Phong lại càng thêm khó chịu.
Tính cách của người trên đời không ai giống ai, có người thích phô trương có người lại thích kín đáo, Lưu Quân Lôi đúng là nói chuyện không được lòng người, ở Đình Úy Phủ cũng thường xuyên giễu cợt những người mới đến, những người này đều chọn nhẫn nhịn, trái lại khiến Lưu Quân Lôi cảm thấy làm như vậy mới là đúng.
Trên đường lớn, Tần Phong đưa gói đồ đã xách giúp ra cho Lưu Quân Lôi: “Đừng vội rời khỏi Trường An, về nhà ở trước đi, bên chỗ Phó Đô Đình Úy ta sẽ đi nói giúp, có lẽ còn có chuyển biến.”
Lưu Quân Lôi cười khổ nói: “Đa tạ Thiên Biện, nhưng không cần nữa đâu, tính tình của Phó Đô Đình Úy chúng ta đều biết, một khi đã quyết định thì ngàn con ngựa vạn con ngựa cũng không kéo lại được.”
Hắn ta chắp tay nói: “Ta sẽ trực tiếp về quê luôn, ở lại Trường An thật sự là mất mặt quá.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây