Lục Ngô chỉ về phía trước: “Vào thôn rồi vòng vài vòng nữa, cho lũ khốn khiếp kia biết thế nào mới là thuật cưỡi ngựa.”
Ba người cười ha ha, chạy về phía thôn làng kia.
Sau khi chạy ra khỏi cánh rừng, đám người Đông Hàn càng thêm tức giận, thấy ba người Ninh kia đang chạy trở về, bọn họ làm sao có thể thả người đi như vậy được, lập tức gào thét đuổi theo.
Ba người đến cổng thôn còn cố ý chờ thêm một lát, thấy người Đông Hàn sắp đuổi đến gần mới quay ngựa vào thôn.
Có lẽ toàn bộ dân chúng trong thôn này đều đã được di tản vào trong quan, không thấy nơi nào có ánh đèn, cũng may ánh nắng cuối cùng trước khi trời tối vẫn còn chiếu sáng con đường phía trước cho ba người, cho nên tâm trạng của ba người càng thêm thoải mái.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây