Đến vị trí của hắn ta thì rất nhiều chuyện chỉ cần giao phó là sẽ có người làm tốt, nhưng Phùng Nguyên Y chưa bao giờ làm như vậy, chỉ cần là chuyện bệ hạ bảo hắn ta đi làm, mỗi một việc hắn ta đều phải làm cho đến nơi đến chốn.
Nửa canh giờ sau, Trương Thang đã vội vàng đến Cần Viên.
Khi hắn ta đến thì bệ hạ đang ngồi xổm bên ngoài cửa sổ tưới nước cho những cây rau con cũng không có mấy tinh thần, hoàng đế ngẩng đầu nhìn hắn ta một cái, thấy thời tiết này mà Trương Thang vẫn mặc một thân quần áo dày cộp liền thở dài.
“Trẫm đôi khi cũng rất không muốn nói, người ngươi có phải rất trắng không?”
Trương Thang: “...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây