Trong thời gian này, Trịnh Hữu Nghiệp cảm thấy mình đã bỏ ra rất nhiều công sức, hơn nữa trước khi Từ Công rời đi cũng đã có vài lời hứa hẹn, cho nên hắn ta mới cảm thấy mình sẽ không bị liên lụy, ít nhất chức phủ trị này Từ Công sẽ giúp hắn ta giữ lại.
Bây giờ Diệp Vô Khả, một kẻ lỗ mãng không để ý gì đến thế sự, đã xông vào Cựu Sơn Quận, xông vào ảo tưởng bình yên vô sự của Trịnh Hữu Nghiệp.
“Bọn họ đều là vu cáo!”
Trịnh Hữu Nghiệp bước nhanh đến trước mặt Chu Văn rồi nói: “Ngươi có phải bị bọn người này ép buộc không? Có phải bọn chúng liên kết lại vu cáo bản quan không?!”
Chu Văn há miệng, lại không lên tiếng phụ họa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây