Phách cổ, đốn tiểu kỷ, vu, chu thích, quách bao hựu, nhị cá lượng tài...
Thấy mọi người xem đến nhập thần như vậy, Tam Khuê cũng ghé mắt lại xem, nhìn mấy lần thì vô cùng kinh ngạc, nhìn ánh mắt của Đại Khuê và Nhị Khuê tràn đầy kinh ngạc lớn lao kiểu “Sĩ biệt tam nhật, quát mục tương đãi“.
Chỉ có Tam Khuê tán thưởng một tiếng: “Chữ này được đấy, món ăn này được đấy.”
A gia nói với Diệp Vô Khả: “Hôm nay đã là hai mươi tám tháng chạp rồi, ngày mai các con phải khởi hành xuống phía nam, chi bằng tối nay ăn cơm tất niên trước đi, nếu không thì trên đường các con cũng không có gì để ăn, đến tết có lẽ ngay cả quán xá mở cửa cũng không có, mỗi ngày đói bụng cũng chỉ gặm vài miếng lương khô.”
Diệp Vô Khả gật đầu, sau đó hạ giọng nói: “Buổi tối Cao cô nương và phụ thân nàng cũng đến ăn cơm, chắc còn có cả Nhiếp cô nương.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây