Diệp Vô Khả biết cái tốt mà ca ca hắn nói và cái tốt mà người thường nghĩ là hoàn toàn không giống nhau, ca ca hắn đã là tướng quân ngũ phẩm, hắn rất vui, đặc biệt vui, nhưng ca ca hắn lại không vui lắm, thậm chí còn cảm thấy có chút chậm trễ.
Trước khi rời đi, Diệp Phù Dao đã xoa đầu đệ đệ, mái tóc mà Diệp Vô Khả vừa chải chuốt đã bị xoa rối tung.
“Ta còn phải ở bên ngoài một thời gian, ngươi vẫn phải tự chăm sóc mình, chăm sóc tốt cho a gia.”
Diệp Vô Khả bĩu môi.
Diệp Phù Dao hiếm khi mỉm cười: “Ngươi cũng rất giỏi rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây