Hắn cười một tiếng: “Muốn cử động bù cho mười năm không thể động kia... Cho nên có một quãng thời gian, người trong thôn thấy ta chỉ muốn trốn, đừng nói là người, đến gà vịt ngỗng, thậm chí cả chó trong thôn thấy ta cũng trốn.”
Thấy ai cũng muốn trò chuyện một hồi, đuổi theo gà vịt ngỗng chó mèo chạy loạn cả con đường, từ khi mới đi ra khỏi phòng được đến khi có sức chạy, Diệp Vô Khả đã có tiếng là người lắm mồm sau khi bị bệnh nặng.
Từ khi có sức chạy, gà bay chó sủa trong thôn.
Nhưng không ai cảm thấy người thiếu niên này đáng ghét, người dân Vô Sự Thôn mỗi lần thấy Diệp Vô Khả đuổi mèo cưỡi chó đều nhịn không được dừng lại nhìn với vẻ mặt tươi cười.
Cứ để mặc hắn, cứ để mặc hắn vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây