Lười biếng nằm dài trên giường, Thời Miên nhớ lại thời gian Trần Nhạc đã nói, mới chỉ nửa tháng trôi qua, vậy thì hơn một tháng tới sẽ làm gì?
Thời Miên nhanh chóng biết được, sáng hôm sau nghỉ ngơi, chiều xuất phát, đến địa điểm tiếp theo.
Thời Miên lặng lẽ nhìn, cảm thấy khí thế này thực sự giống như đi chinh phục rừng rậm, chỉ là so với một tinh cầu thì những người như họ vẫn còn quá ít.
Quãng đường xa, đi bộ không khả thi, hơn nữa sau nửa tháng thì trên người mỗi người ít nhiều đều có vết thương, nhà trường đã trực tiếp sắp xếp máy bay.
Nhưng mà... Thời Miên nhìn chiếc máy bay cồng kềnh trước mặt, luôn cảm thấy mục đích ban đầu của nó không phải để chở người.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây