“Kỷ Tiêu, hay là ngày mai cậu bắt một con gà về đi.” Anh ta cũng muốn ăn.
Kỷ Tiêu: “...”
“Ăn gì mà ăn, chỉ biết ăn thôi!” Kỷ Tiêu suýt nữa thì nghẹn một hơi.
“Kỷ Tiêu không khỏe, Ngao Tưởng cậu phải giúp đỡ chăm sóc một chút, đừng chỉ lo cho bản thân mình.” Thời Miên nói xong, ánh mắt đảo quanh con gà ăn mày trên tay, đưa tay ra, mất nửa ngày mới bẻ được một cái chân gà: “Kỷ Tiêu, này, bồi bổ một chút.”
Hai chữ “Kỷ Tiêu” được cô nhấn mạnh đặc biệt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây