“Bọn họ vẫn chưa dọn dẹp xong, tôi xuống trước.” Văn Phàm Hướng giải thích: “Tôi thấy bọn họ còn lâu mới xong nên xuống tìm cô trước.”
“Tôi không sao.” Thời Miên lắc đầu: “Hôm qua ngủ rất ngon, nếu không phải gấu trúc tối quá ồn ào thì tôi đã lên lầu rồi.”
“Không sao, cô có thể...” Văn Phàm Hướng còn chưa nói hết câu, Trần Nam Nam đã dìu Tư Xảo xuống.
Thấy Thời Miên và Văn Phàm Hướng ở cùng nhau, Trần Nam Nam kinh ngạc: “ Phàm Phàm cô ở đây à, vừa nãy Manh Manh còn tìm cô.”
“Tôi có việc nên...” Văn Phàm Hướng nhìn Thời Miên, thấy đối phương không nhìn mình, cô ta thở phào nhẹ nhõm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây