“Chúng tớ không biết nấu ăn.” Trần Nam Nam nói: “ Miên Miên đã vất vả lắm rồi, hay để vào nhóm đi.”
“Đúng vậy, Thời Miên, chúng tôi vốn đã chiếm không ít tiện nghi của cậu...” Tạ Manh Manh nói, càng nói về sau giọng càng nhỏ, vẻ mặt ngại ngùng.
“Không sao.” Thời Miên lắc đầu, chuyện chiếm tiện nghi không sao cả, dù sao nếu không lập đội với ký túc xá của mình thì cũng phải lập đội với người khác, tình hình hiện tại vẫn là tốt hơn.
Ngoài Tư Xảo ra thì không có ai làm loạn nhưng không khí lớp học rất tốt, thỉnh thoảng có vài người muốn lười biếng, bây giờ cũng ngoan ngoãn đi ra ngoài. Thời Miên vừa mừng thầm xong thì nghe thấy bên cạnh có tiếng kêu kinh ngạc.
Thời Miên ngẩng đầu, là giọng của Lăng Mộng Đại nhưng không phải nói về nhóm của họ, ánh mắt nhìn về phía bên kia.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây