“Đúng rồi, như vậy đó.” Thấy cậu học gần xong, Thời Miên gật đầu, đi về phía khác chặt cành cây.
Bên sông hầu như đều là cây liễu, Thời Miên tìm một cây thấp, nắm lấy cành cây trèo lên, cây không cao, lại có nhiều nhánh, Thời Miên rất dễ dàng trèo lên, lấy dao găm ra bắt đầu chặt.
Cành cây bị chặt đều rơi xuống đất, Thời Miên nhảy xuống nhặt lên, nhánh nào dùng được thì vuốt thẳng, không dùng được thì ném sang một bên.
Mang theo một đống cành cây quay lại, đi ngang qua chỗ nhóm người Hãn Thanh Nhất Phiến vừa ở, đã không còn ai, Thời Miên nghi ngờ là do không bắt được cá nên bỏ cuộc.
Đi về phía Thời An Tân, càng đi gần Thời Miên càng cảm thấy không đúng, vừa nãy còn một bãi cỏ, bây giờ sao lại trụi lủi thế này?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây