Dù sao thì ngọn núi lớn như vậy, chắc chắn sẽ không gặp người chơi nào đâu.
Nghĩ đến đây, Thời Miên cất bản đồ đạc và dụng cụ đi, so sánh mấy chỗ mình đã đào, đi về phía có nhiều nước hơn.
Sườn núi bắt đầu dốc hơn, Thời Miên phát hiện tốc độ còn chậm hơn trước, nhưng đi được vài chục mét cô sẽ đào mấy cái, đất càng ngày càng ẩm, thực vật xung quanh cũng thêm tươi tốt.
Điều này không phù hợp với lẽ thường, hiện tượng bình thường phải là càng lên cao thực vật càng ít.
Cảm thấy mình đã đi đúng đường, Thời Miên lập tức cảm thấy nhẹ nhõm, cô không sợ mệt, chỉ sợ không có mục tiêu chính xác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây