“Ừm.” Vu Phong Lăng gật đầu, ánh mắt dừng lại trên người Tiểu Ô một chút, rồi nói với Thời Miên: “Em về nghỉ ngơi đi.”
“Có chuyện…” Thời Miên lắc đầu, nói ra những gì mình vừa nghĩ.
“Thú cưng chung.” Nghe đến đây anh hơi khựng lại, “Em không biết à?”
“Cái gì?” Thời Miên chỉ nói một cách giả thuyết, không ngờ lại thật sự có cách, cô ngẩng đầu nhìn anh, “Có cách sao?”
“Kết duyên.” Vu Phong Lăng nói hai chữ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây