Hơn nữa ở chỗ cô còn đủ an toàn, Hàn Thịnh nghe xong mấy câu này, ngáp một cái: “Vô Triều, sao cô dậy sớm vậy?”
Bây giờ mới hơn sáu giờ hơn một chút, chưa đến bảy giờ, tối hôm qua hắn làm nhiệm vụ đến 12 giờ mới ngủ, bây giờ vẫn chưa tỉnh táo lại.
“Cậu đi ngủ đi.” Thời Miên nhìn một chút, bên này hình như không có việc gì cần hắn bận tâm, chắc là cố ý lên đây vì Tiểu Ô.
Đã xác định Tiểu Ô ở trong chiến đội rất an toàn, vậy Hàn Thịnh có thể đăng xuất nghỉ ngơi.
“Tôi canh chừng ở đây.” Thời Miên nói một câu, tối hôm qua cô ngủ sớm, bây giờ vẫn chưa buồn ngủ, có thể đợi người trực ban tiếp theo đến rồi làm việc khác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây