Về phần chuyện đồ đệ, tuy là thật, nhưng Hàn Thịnh rất nghi ngờ có phải ông ta chỉ có mỗi Lý Hổ là đồ đệ hay không? Cho nên mới truyền hết bí kíp gia truyền cho đối phương.
“Chắc chắn là đang khoác lác.” Hàn Thịnh khẽ nói với Thời Miên.
Thời Miên cũng cảm thấy lời này có chút phóng đại.
“Sau khi Lý Hổ học thành tài liền đi theo tôi, về sau việc buôn bán của quán rượu Trầm Chu không bằng lúc trước, Lý Hổ liền ra ngoài phiêu bạt, từ đó về sau không quay lại nữa.” Ông chủ quán rượu nhìn Thời Miên, “Tôi cũng không biết từ lúc nào hắn lại trở nên chăm chỉ như vậy.”
Thời Miên nhớ ra lúc trước Lý Hổ có nói với cô hình như là quán rượu nơi ông ta làm ăn thất bát, phải đóng cửa, cho nên mới không có chỗ đi, cuối cùng lên núi làm sơn tặc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây