“Nhiều như vậy?” Thời Miên thật sự kinh ngạc, sản lượng rượu của Lý Hổ không cao, hơn nữa những thứ Hàn Thịnh lấy ra, nếu cô đoán không nhầm thì đều có công hiệu giống nhau.
“Không thể nào, chỗ khác không có đâu!” Ông chủ quán rượu lúc đầu vẫn kiên trì lời mình nói, nhưng nhìn thấy nhiều bầu rượu như vậy và ánh mắt kiên định của đối phương, lại bắt đầu do dự, cầm lấy một bình rượu trên bàn, đưa lên mũi ngửi thử.
Vừa lại gần, sắc mặt ông ta liền biến đổi.
“Cậu lấy đâu ra thứ này vậy?”
“Ở nơi khác, chẳng phải ông nói rượu của ông là độc nhất vô nhị sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây