Hai loại đồ vật có hiệu quả giống nhau, chỉ là chênh lệch về thời gian rất lớn, Thời Miên để dành cho Tiểu Nếp Cẩm một ít, còn lại đều chia ra ngoài.
“Miên Miên, chia cái gì vậy?” Thời Tùng Tân vốn đang ở phía trước đánh xe ngựa, nói là hắn đánh xe, chi bằng nói là A Tùng đánh, bởi vì hắn ngồi ở phía trên cái gì cũng không cần làm, A Tùng liền có thể dựa theo chỉ thị của hắn giao lưu với con ngựa kéo xe.
Thời Miên thiếu chút nữa quên mất vị công thần này, lấy ra một hạt sen cực phẩm từ trong ba lô cho A Tùng.
“Hạt sen cực phẩm?” Thời Tùng Tân nhìn thấy thuộc tính, một khắc sau nhìn thấy A Tùng trực tiếp ăn hạt sen, động tác khựng lại.
Thời Miên nhìn anh cả, cảm thấy ánh mắt của đối phương như là đang nhìn heo ăn nhân sâm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây