Thái độ của trưởng thôn đối với cô vẫn là vừa hận vừa sợ, nhận lấy bản vẽ rồi đưa phần thưởng, vuốt râu, dường như đang suy nghĩ có nên giao nhiệm vụ tiếp theo hay không.
Hãn Thanh Nhất Phiến vốn định lên tiếng, nhưng thấy cô không nói gì nên cũng không định lên tiếng nữa.
Thời An Tân thì càng khỏi phải nói, chị làm gì hắn làm nấy, còn giúp một tay nhìn chằm chằm trưởng thôn.
Hai bên giằng co hai phút, cuối cùng trưởng thôn vẫn là người chịu thua.
“Bản vẽ đã lấy được rồi, cháu giúp ta đi khuân mấy viên gạch về đây, một căn nhà lớn như vậy, cần không ít gạch đâu.” Trưởng thôn nói xong thấy mấy người vẫn chưa đi, mới nói tiếp, “Khuân gạch là việc nặng nhọc, găng tay này tặng cho cháu, tay cầm vũ khí nhất định phải bảo vệ cho tốt.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây