Ấy vậy mà ba người này lại một người nhàn nhã hơn người kia, Thời Miên đi qua nhìn ấm nước, rót một chén nước tự mình uống, nói chứ, ở trong trò chơi lâu, đúng là dễ khát nước thật, lần sau nhớ phải kiếm cho mình một cái ly nước mang theo mới được, mua nước trong trung tâm mua sắm có hơi không có lời, hơn nữa còn không ngon.
Nước trong trung tâm mua sắm chỉ có vị bình thường, ngược lại nước mà mấy NPC này uống lại ngon hơn không chỉ một chút.
“Không phải gần đây trong thôn không có chuyện gì sao? Chúng tôi tụ tập lại để thương lượng một chút.” Lão Tống đáp, ông ấy là người duy nhất ít xung đột nhất với Thời Miên, hoặc có thể nói là không sợ Thời Miên như vậy.
“Chuyện gì? Để cháu nghe thử.” Thời Miên uống xong nước, lấy trong ba lô ra một ít đồ ăn vặt, phải nói là đồ ăn trong trò chơi ăn rất ngon, như là bỏng ngô, tay nghề của Trần Tam càng ngày càng tốt, bây giờ bỏng ngô cũng càng ngày càng ngon.
“Cái này…” Hồ lão tam nhìn hai người còn lại, “Vô Triều Vô Mộ, cháu lại đây làm gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây