Một con thỏ giá chỉ một đồng bạc, nhưng một đồng bạc không mua nổi thuốc, giá thuốc trên thị trường là từ mười đồng trở lên, nên việc này chắc chắn sẽ có người làm, giao cho thành viên chiến đội cũng không phải là bắt nạt người ta.
“Đây là thú cưng của chiến đội.” Hàn Thịnh lắc đầu, bọn họ không thể quá tham lam, thú cưng vốn dĩ sẽ do chiến đội phụ trách cho ăn, sau đó tiện thể mang theo khi vào phó bản, bắt được thỏ cho thú cưng còn đòi phần thưởng, có đạo lý gì?
“Vốn dĩ cũng để cho mọi người.” Thời Miên giải thích một chút, “Không đổi thì cầm lấy chia nhau cũng được.”
“Vô Triều, cái này...” Hàn Thịnh nhất thời không biết nên nói cái gì, đối phương có lợi ích gì, nhiệm vụ gì, đối tượng đầu tiên nghĩ đến chính là bọn họ, nhưng bọn họ có thể bù đắp cho đối phương rất ít, ngoại trừ có thể cung cấp một chút tiện lợi ra, thì không làm được gì khác.
“Không sao.” Thời Miên biết hắn muốn nói gì, kỳ thật lúc đầu cô muốn kiếm tiền trong trò chơi, sau đó đi học, chỉ là hiện tại đã xảy ra quá nhiều thay đổi, vào trò chơi chỉ vì tìm kiếm niềm vui, sau đó tạo thêm phiền toái cho nhà họ Tạ, còn giúp đỡ chiến đội, nhìn mấy người anh cả bận rộn cả ngày, thứ gì có thể cung cấp được thì cô đều nguyện ý cung cấp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây