“Ra là cho người ta thuê.” Thời Miên liếc mắt nhìn lão đánh canh, một ngày 200 đồng quả nhiên không tồi, “Chia bảy - ba.”
“Không được!” Lão đánh canh lập tức cự tuyệt, “Mấy con heo rừng này mấy ngày nay đều do tôi nuôi, cô biết tôi cho chúng nó ăn bao nhiêu thứ không?”
“Tiền thức ăn chia năm năm.” Thời Miên nói thẳng, cô cũng không tin mấy con heo rừng này có thể ăn được bao nhiêu, bởi vì lão đánh canh nếu có thứ tốt khẳng định sẽ giữ lại cho bản thân ăn, không nỡ lòng cho heo rừng.
“Thôi thôi, làm ăn với cô, một chút cũng không được.” Lão đánh canh lắc đầu, “Ba bảy thì ba bảy, năm năm thì năm năm, tôi bận rộn cả ngày rồi.”
Thời Miên không tin câu này của ông ta, chỉ là số tiền này là kiếm được ngoài ý muốn, nhiều ít cũng không thiệt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây