“Lãng phí.”, Hàn Thịnh cảm khái, chẳng trách mỗi cây đều chỉ cho từng đó, nếu là hắn, hắn cho còn ít hơn.
Không đúng, hắn không có nước nhân sâm, nghĩ đến đây, Hàn Thịnh càng thêm khó chịu.
“Vô Triều, chia cho tôi một ít nước nhân sâm được không?”, Hàn Thịnh ngồi xổm xuống, “Tôi rất muốn biết thứ này rốt cuộc có gì kỳ lạ.”
“Cho cậu.”, Thời Miên lấy từ trong ba lô ra một bình chưa pha loãng đưa cho hắn, “Dùng tiết kiệm đấy.”
“Yên tâm, bình này tôi nhất định phải dùng đến sang năm.”, Hàn Thịnh thề son sắt, “Vô Triều, tưới thẳng xuống đất là được phải không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây