Cháo gà, Thời Miên ngửi mùi là đoán ra được, có lẽ do người nấu còn chưa quen tay nên gạo ninh chưa đủ nhừ.
Nhưng có đồ ăn đã là tốt lắm rồi, đây là bữa cơm đàng hoàng đầu tiên kể từ lúc tỉnh dậy, suýt chút nữa Thời Miên đã nghĩ mình không bao giờ được ăn cơm nữa.
“Chị cẩn thận nhé.” Thấy cô cầm bát muôi lên chuẩn bị múc cháo, Thời An Tân lo lắng nói, “Hay là em gọi quản gia đến nhé?”
“Không cần đâu.” Thời Miên lắc đầu, nhanh nhẹn múc hai bát cháo, quay đầu lại thì thấy Thời An Tân đang nhìn mình với vẻ mặt sùng bái.
Thời Miên cảm thấy đứa nhỏ này không được rồi, chỉ múc bát cháo thôi mà cũng sùng bái, chắc chắn là chưa xem kĩ lịch sử gây dựng sự nghiệp của nhà mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây