“Lần sau dẫn bọn nhỏ đi thì cứ để bọn nhỏ biến về nguyên hình.” Thời Miên dặn dò một câu, “Tôi đi đây.”
“Mẹ ơi, tạm biệt mẹ!” Mấy đứa nhỏ đồng thanh nói.
Thời Miên suýt chút nữa thì ngã, đã lâu rồi mấy đứa nhỏ không gọi cô như vậy, không ngờ bây giờ lại nhớ ra, nhưng hiện tại không phải lúc để bận tâm chuyện này, cô nói với anh cả mấy chuyện, kỹ năng của bé nhân sâm và bé hồ ly đều cần được nâng cao, phương pháp nâng cao chính là rèn luyện.
Một mình cô không thể mang nhiều đứa nhỏ như vậy lên núi, nhưng bây giờ trong đội có nhiều người, mỗi ngày đi phó bản rồi dẫn theo bọn nhỏ ra ngoài một chuyến là được.
“Bọn nó có thể giúp bắt thú cưng không?” Thời Tùng Tân hỏi, kỹ năng này tương đối quan trọng, bởi vì hiện tại phần lớn thành viên trong đội đều chưa có thú cưng, nếu mấy thú cưng này có thể giúp bắt thì sẽ giúp được rất nhiều việc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây