Tuy nhiên, lão đại phu rất có đạo đức nghề nghiệp, mặc dù có chút thất vọng nhưng tất cả các động tác của ông ấy vẫn không hề dừng lại, một lúc sau đã khôi phục lại tốc độ như trước.
“Số thuốc hôm qua cháu mang đến để ở chỗ dược đồng rồi.” Lão đại phu thấy cô vẫn còn đang nói.
“Vâng.” Thời Miên đi thẳng đến lấy, bây giờ đã có việc để làm, dược đồng cũng không giống như lúc ở y quán, thỉnh thoảng lại ngủ gật, mấy lần cô đến cậu bé đều đang bận rộn.
“Chỗ Trần Tam có đồ ăn vặt.” Dược đồng trông nhỏ tuổi, nhìn chưa đến 15 tuổi, Thời Miên luôn có cảm giác mình đang thuê lao động trẻ em, quyết định bồi thường một chút.
“Cảm ơn cô chủ!” Vừa nghe đến đồ ăn vặt, mắt dược đồng sáng lên, sau đó nhìn về phía lão đại phu, “Sư phụ, con có thể đi lấy không ạ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây