Còn chưa đợi cô nghĩ xem có nên đi bây giờ hay không, Tống Bình Bình lại lên tiếng.
“Em có cái này.” Tống Bình Bình đột nhiên móc từ trong ngực ra một thứ.
Thời Miên nhìn thoáng qua, hẳn là một miếng ngọc bội vẫn luôn đeo trên cổ, hình dạng miếng ngọc bội là một mặt trăng, nhìn giống như là một nửa, nửa còn lại không biết ở chỗ ai.
“Ai đưa cho em vậy?”
“Chị gái cho.” Tống Bình Bình nhỏ giọng nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây