“Của ông đây.” Yêu cầu nhỏ này Thời Miên chưa bao giờ từ chối, trực tiếp lấy ra hai đài sen mới đưa cho ông.
“Lâu lắm rồi không gặp loại này, sen trồng trong hồ mỗi năm lại càng tệ đi.” Lão đại phu thở dài, “Không biết tại sao nữa, trước đây sen trồng ra đều to tròn mẩy, bây giờ thì khô quắt.”
“Ông ơi, ông nghĩ kỹ lại xem trước đây đã gặp ai bị nốt đỏ trên lưng ở đâu chưa ạ?” Thời Miên kéo chủ đề trở lại.
“Cháu chờ chút...” Vẻ mặt lão đại phu đột nhiên trở nên nghiêm trọng, im lặng một lúc, “Sao tôi lại nhớ là trên núi nhỉ.”
“Trên núi?” Trên núi vậy thì là bọn sơn tặc rồi, Thời Miên bắt đầu nhớ lại xem có ai khả nghi không, chỉ là mọi người đều ở trong thôn, trên trấn nhiều năm như vậy, chẳng lẽ vì chút lợi ích nhỏ nhoi này mà bán trẻ trong trấn đi sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây