Thời Miên gật đầu, lão Tần suy nghĩ rất chu toàn, nếu đối phương tự ý vào khu tân thủ, đợi trấn trưởng trở về còn phải tốn công sức đi cứu ông ấy, tính như vậy, chi bằng cứ ở yên trên trấn, tiện thể dò la tin tức.
“Gần đây có tin tức gì khác không?”
“Kỳ thực lúc những đứa trẻ đó mất tích tôi đã nhìn ra có gì đó không đúng, chỉ là bây giờ không tìm thấy sổ hộ tịch, cách này của cháu cũng ổn, mau chóng tìm ra những đứa trẻ sinh trong hai tháng này, tôi luôn cảm thấy, còn có chuyện gì đó.” Lão Tần nói xong liền thở dài, “Lúc ông ấy mất tích, không chỉ có sổ hộ tịch thất lạc, còn có sổ sách và những thứ khác, những thứ này không mau chóng bổ sung, sau này sẽ càng rắc rối hơn.”
“Hả?” Thời Miên cảm giác đối phương còn biết một số chuyện.
“Trong sổ sách không chỉ ghi chép số tiền thuế của cả trấn, mà còn có từng khoản chi tiêu, nếu có người lấy sổ sách rồi giở trò thì cũng không ai biết. Còn có sổ địa chính, mỗi nhà có bao nhiêu đất đai đều ghi chép rõ ràng, bây giờ mới qua một năm chưa có mâu thuẫn gì, sau này ruộng đất bên ngoài có mâu thuẫn thì phải làm sao?” Lão Tần lấy ví dụ cho cô, “Những thứ này đều phải nhanh chóng tìm về, tìm không được cũng phải bổ sung lại.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây