Thiên Hạ Đệ Nhất Trữ Hàng

Chương 41:

Chương Trước Chương Tiếp

[[Thông báo] Hệ thống: Phó bản sẽ đóng trong vòng chưa đầy 5 giây, mong các người chơi rời khỏi phó bản kịp thời 5, 4, 3, 2, 1, 0]

Thời Miên bấm nhặt đồ trước khi bị hệ thống đá ra ngoài, vừa ra ngoài đã nghe thấy thông báo của hệ thống và giọng nói của Hãn Thanh Nhất Phiến.

[[Thế giới] Thông báo: Chúc mừng người chơi ** và đồng đội đã vượt phó bản ẩn (nhiều người) - Vũ Khí Thất Lạc, mỗi người nhận được một phần quà lần đầu vượt ải]

“Ra rồi sao? Nhận thưởng chưa?”

“Chưa.”

“Tôi nhận rồi.” Thời Miên đáp.

“Phù, may mà Vô Triều nhanh tay,” Hãn Thanh Nhất Phiến thở phào nhẹ nhõm, “Đây là lần đầu tiên tôi thấy trang bị Lục, nếu không lấy được chắc tôi liền đập đầu vào tường chết luôn.”

“Chia bây giờ hay đợi ngủ dậy rồi chia?” Thời Miên hỏi.

“Bây giờ đi.” Hãn Thanh Nhất Phiến có chút kích động, “Mấy phút là xong.”

Thời Miên gật đầu, dù sao cô cũng đã ngủ bù vào buổi chiều, hiện tại không hề buồn ngủ chút nào.

Mấy người tìm một bãi đất trống, lôi hết đồ trong ba lô ra để trên đất.

“Trang bị Lục có tám món, da heo rừng có sáu tấm, răng nanh heo rừng có hai cái, thịt heo rừng có sáu miếng, heo con ba con.” Thời Miên liệt kê một lượt.

“Vô Triều lấy trước đi.” Hãn Thanh Nhất Phiến nói.

Thời Miên không khách sáo với hắn, nhìn đống đồ trước mặt suy nghĩ một chút: “Trang bị Lục tôi lấy hai món, còn lại mỗi người một món.” Cô và Lạc Mộc ra sức nhiều nhất, chắc chắn không thể chia đều cho năm người được.

Hãn Thanh Nhất Phiến nghe cách chia của cô liền lắc đầu: “Mộc Đầu lấy hai món trang bị Lục, ba người chúng tôi mỗi người một món, còn lại đều là của cậu.”

Tám món trang bị, tính ra là cô lấy ba món, bốn người bọn họ lấy năm món, nhiều hơn cô một món, chỉ là những vật phẩm khác… Thời Miên lên tiếng hỏi: “Những vật phẩm khác mọi người không cần sao?”

Thực ra cô cũng không biết những vật phẩm rơi ra từ heo rừng có tác dụng gì, dù sao đây cũng là phó bản ẩn đầu tiên, chắc chắn sẽ không phải là rác rưởi, có lẽ sau này có thể tìm thợ rèn làm một số trang bị, cũng có thể đến chỗ trưởng thôn để hỏi thăm, giá trị sợ hãi càng cao thì đối phương càng nhát gan, dường như việc hỏi thăm cũng không khó.

“Tạm thời chúng tôi chưa dùng đến, cần sẽ đến chỗ cô để mua.” Hãn Thanh Nhất Phiến đáp, hắn cảm thấy để ở chỗ cô có ích hơn, “Tiền vượt ải lát nữa tôi chuyển khoản cho cô, còn cả tiền nhiệm vụ lần trước nữa.”

“Được.” Thời Miên gật đầu, “Theo giá thị trường.”

Bất kỳ phó bản nào cũng sẽ có phần thưởng cho lần đầu tiên vượt ải và lọt vào top 10, chỉ là không quan trọng bằng phó bản đầu tiên, tuy nhiên giá thị trường của các phó bản tiếp theo cũng đã bị đẩy lên 10 vàng một lần.

Thời Miên đã cảm nhận được sự thay đổi của thị trường, giá của phó bản đầu tiên bị đội giá quá cao, cho dù là 100 vàng hay 50 vàng thì cũng đều là bị thổi phồng lên.

Phó bản thứ hai thì giá sẽ không cao như vậy, trên diễn đàn giá cao nhất cũng chỉ 20 vàng.

Theo thời gian chơi dài ra và nhiều phó bản xuất hiện hơn, việc có giành được lần vượt ải đầu tiên hay không dường như không còn quá quan trọng. Hiện tại 10 đồng vàng có thể chỉ là tạm thời, giá sau này sẽ thấp hơn bây giờ.

Cô chỉ có thể tranh thủ lúc này kiếm một khoản, về lâu dài đây không phải là cách kiếm tiền hay, tìm được hai phó bản là do may mắn, chuyện không thể lặp lại ba lần, lần sau có thể sẽ không may mắn như vậy.

Thời Miên vừa nghĩ vừa cất đồ, đột nhiên cảm thấy trước mặt mình có thêm một mảng bóng tối.

“Trang bị.” Lạc Mộc đưa chiến hài cho cô.

Thời Miên suy nghĩ một chút, chiến hài đã dùng hai viên đá cường hóa, nếu dùng cái này để quảng cáo...

“Cậu giữ lấy đi, sau này cường hóa trang bị có thể tìm tôi, tự chuẩn bị đá cường hóa, một bạc một lần.”

Lạc Mộc ngẩn người, sau đó nhìn trang bị trên tay mình, lại nhìn cô, cuối cùng gật đầu: “Được.”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)