“Không ạ.” Thời Miên lắc đầu, “Có anh cả và mọi người.”
“Là lỗi của chúng ta.” Tay bà ngoại hơi run, cố kìm nén không rơi nước mắt, “Giá như mấy năm trước đi dạo một chút…”
Thời Miên không nói gì, câu này cô không biết nên đáp lại như thế nào.
“Miên Miên ngồi đây.” Bà ngoại che giấu cảm xúc của mình, “Ngồi với bà ngoại.”
“Vâng ạ.” Thời Miên đỡ bà ngoại ngồi xuống, ông ngoại bên cạnh ngoài câu trả lời lúc đầu ra không nói gì thêm, nhưng ánh mắt vẫn luôn nhìn về phía này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây