“Có lẽ là chưa quen.” Thời Miên quay đầu lại nhìn, trừ bé sâm ra thì gan to hơn một chút, còn dám thò đầu ra nhìn, mấy đứa còn lại đều trốn đằng sau, không nhúc nhích. Xem ra là nhát người lạ, cho đi cũng không thể cho lúc này được.
“Thôi được rồi,“ Hàn Thịnh có chút thất vọng, “Vô Triều, cô nhặt được bọn nhỏ ở đâu thế? Mấy hôm nay tôi rảnh, lên núi dạo thử xem.”
“Anh nhặt không được đâu.” Bé sâm nấp sau lưng Thời Miên lên tiếng, “Chỉ có mấy đứa này thôi, mẹ đã mang hết về rồi.”
Hàn Thịnh: ...
Vậy mà lại gom hết về đây, đúng phong cách của cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây