“Chuyện đứa nhỏ mất tích, cô đã hỏi hắn ta chưa?” Thời Miên chỉ chỉ vào Liễu A Cửu đang ở bên cạnh chuyên tâm luyện thuốc, luôn cảm thấy có gì đó là lạ, có phải đối phương đang giả vờ quá mức trầm lặng hay không?
“Mộ Mộ, lúc tôi đến thì hắn ta đã bị ngốc rồi.” Tống Vãn Vãn giải thích, “Hắn ta trúng một loại độc, trong ngày mà không ăn thuốc giải sẽ bị ngốc, bây giờ đã ngốc thật rồi.”
“Ngốc rồi?” Thời Miên sửng sốt, vất vả lắm mới tóm được một tên có liên quan đến bọn buôn người, kết quả là một tên ngốc, vậy chẳng phải nhiệm vụ bị gián đoạn rồi sao?
“Đúng vậy, bây giờ chỉ có thể nhờ hắn ta giúp luyện thuốc, đợi sau khi tìm được thuốc giải mới có thể hỏi được.”
“Được rồi, vậy cô xem thử có thể tìm ra hay không.” Vốn tưởng là chuyện nắm chắc trong tay, không ngờ lại xảy ra vấn đề, Thời Miên tức đến muốn ói máu, cô quyết định về nhà nghỉ ngơi lấy lại tinh thần.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây