Nghĩ mãi không ra, Thời Miên lắc đầu, lấy một con cá nhỏ trong chậu đưa cho nó: “Mấy thứ này đều để một mình mi ăn hết à?” Cô cảm thấy cái dạ dày của Hắc Mai Cầu hơi quá đáng rồi đấy, trước đó cô mấy ngày không online, nó đã ăn hết phần lớn vật phẩm trong ba lô của cô, lần này cô ngày nào cũng online mấy lần, sen và cá mà nó thu hoạch được hình như còn nhiều hơn so với mấy thứ nó đã ăn trước đó.
Nhiều đồ như vậy, cho dù có đến mười con vịt cũng không thể ăn hết, cho dù Hắc Mai Cầu có ăn nhiều hơn nữa cũng không thể nào giống như cái động không đáy mà cứ ăn mãi được?
“Quạt——” Hắc Mai Cầu thản nhiên vỗ cánh, ăn xong một con cá, thong dong định xuống nước, giống như không hiểu lời cô nói.
Nếu Thời Miên không nhìn ra chút tâm tư nhỏ nhoi của nó, vậy thì cô đã nuôi nó uổng phí mấy ngày nay rồi, bỏ số cá còn lại vào chậu, cô thuận miệng nói: “Nghe nói canh vịt là bổ dưỡng nhất đấy.”
“Quát?” Hắc Mai Cầu cũng không xuống nước nữa, chậm rãi xoay người, “Quát quát?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây