“Đúng vậy, không chỉ nhà trưởng thôn, trong thôn có không ít đứa trẻ mất tích, chỉ là lúc đó nhà nào cũng nghèo, đói đến mức chỉ còn da bọc xương, con cái bị mất tích thì đến trấn trên tìm một chuyến, tìm không thấy thì thôi.” Lão Lưu thở dài, “Tôi cũng từng nghi ngờ đám người đó, chỉ là sau này đến đó thì đám người đó lại không còn ở trấn trên nữa.”
“Đều là chuyện của mười mấy năm trước sao?”
“Không chỉ vậy, mấy năm trước cũng gặp một lần. Nhưng lần đó kẻ bắt cóc còn chưa kịp đưa đứa trẻ đi thì đã bị người trong thôn nhận ra, cuối cùng báo quan bắt được.”
“Bắt được?” Thời Miên lặp lại lời ông ta, lúc trước thợ rèn vừa mới nói về Liễu A Cửu, nghe ý trong lời nói thì trước đây Liễu A Cửu đã từng đến đây một lần, muốn bắt cóc Thiết Đản, chỉ là bị thợ rèn ngăn cản.
“Thiết Đản cũng từng gặp kẻ bắt cóc, có phải là cùng một người không ạ?” Thời Miên hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây