Còn có một chuyện trước đó phát hiện ra nhưng chưa giải quyết được, gạch xây nhà của lão Dương, ông ấy nói là mua ở chỗ lão Lưu. Thời Miên dự định sẽ hỏi lão Lưu, những viên gạch lộn xộn trong hang núi có phải là do ông ấy chất hay không.
Thật ra cũng có thể hỏi Tống Vãn Vãn, nhưng hình như hôm nay Tống Vãn Vãn bị dọa sợ không nhẹ, Thời Miên quyết định đổi người khác hỏi.
“Tạm biệt Mộ Mộ.” Tống Vãn Vãn gật đầu, “Tôi ở nhà đợi cô.”
“Ừm.” Thời Miên đáp, đi thẳng về phía cửa hàng, lúc đi ngang qua tiệm thuốc, nhìn thấy được đồng đang ngủ gật ở cửa.
Thời Miên quyết định đi đến cửa hàng đón bé sâm con trước, vừa mới vào sân, bé sâm đã chạy ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây