Nói xong bà ấy ngồi xuống ghế, nhìn chằm chằm vào đôi hoa tai trong tay lão Mộc, như thể chỉ cần rời mắt một cái thì đôi hoa tai sẽ biến mất.
Thời Miên nhìn thấy giọt nước mắt nơi khóe mắt Tiền đại nương, lại liên tưởng đến những lời bà nói lúc trước, chẳng lẽ là trưởng thôn đã làm chuyện gì có lỗi với bà ấy?
“Tiền đại nương, cháu muốn bàn bạc với người một chuyện.” Thời Miên kéo ghế lại gần hơn một chút.
“Ừ, cháu nói đi.” Tiền đại nương đưa tay lau đi giọt nước nơi khóe mắt, “Tôi có thể làm được thì nhất định sẽ làm.”
“Người không phải nói gần đây vải dệt bán không chạy sao? Vậy sau này người đến đầu thôn kia được không? Cháu xây mười căn nhà lớn, đến lúc đó chia cho người một căn, người ở đó dệt vải bán, người khác muốn tìm người cũng tiện hơn so với trước đây.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây