[Người chơi thân mến……]
“Đồ trong game có thể ăn hay không?” Thời Miên ngắt lời nó, hỏi thẳng.
[Đang tra cứu, vui lòng chờ giây lát...]
[Đang tra cứu...]
[Tra cứu thành công, nguyên liệu trong game có thể ăn được, nhưng cần phải nấu chín trước khi ăn.]
Vậy là có thể ăn được, Thời Miên nhìn thêm lần nữa, đột nhiên cô không còn can đảm ăn sống nữa, quyết định đợi đến cấp 10 sẽ thử, sau cấp 10 có thể xây nhà, có nhà rồi sẽ có chỗ để dụng cụ nấu ăn, cô cũng có thể nấu cơm.
Nghĩ vậy, Thời Miên lại tắt trợ lý đi và tiếp tục.
Nhặt hết số trứng vịt trên mặt đất, Thời Miên mới đứng dậy, không nhặt thì phí, thiết lập của game là sau mỗi khoảng thời gian, quái sẽ được cập nhật lại, cô không nhặt thì lát nữa cũng sẽ bị đổi thành một đợt khác.
Nhặt trứng xong thì phải đi bắt vịt, cỏ bên cạnh rất cao, Thời Miên trốn vào trong, sau đó đợi vịt đi tới.
Hậu quả của việc thiết lập game quá chân thực chính là Thời Miên chưa đầy mười phút đã bị muỗi đốt đầy cánh tay, lúc cô định bỏ cuộc, cứ thế xuống nước thì có tiếng vịt kêu đi tới.
Thời Miên không chút do dự ra tay, mỗi tay một con, mặc kệ đám vịt kêu quác quác phía sau, trực tiếp nhét vào ba lô đi tìm trưởng thôn.
“Vô Triều Vô Mộ, tốc độ hoàn thành nhiệm vụ của cháu thật nhanh.” Trưởng thôn cảm thán, “Có muốn vào rừng mạo hiểm một chút không?”
Thời Miên suy nghĩ một chút, không biết phó bản mà trưởng thôn nói và phó bản mà thợ rèn nói có phải là một hay không? Mười đồng và một cơ hội nhận phó bản mới, Thời Miên cảm thấy mình đã có nhiều tiền như vậy rồi, nên chi một chút.
“Có.” Thời Miên gật đầu, “Ở đâu ạ?” Nói xong đưa mười đồng qua.
Có lẽ trưởng thôn không ngờ cô lại thành thật như vậy, nhận lấy mười đồng, cầm trên tay ước lượng: “Nể tình cháu tốt bụng như vậy, ta sẽ cho cháu địa chỉ mạo hiểm, thêm bạn bè nào.”
Thời Miên đã quen với việc NPC trong game tùy tiện thêm bạn bè, dù sao trong danh sách của cô cũng có hai cha con thợ rèn, nhưng sau khi thêm bạn mới phát hiện độ thiện cảm của trưởng thôn thấp hơn rất nhiều so với hai cha con thợ rèn.
Xem ra nhiệm vụ ẩn tăng độ thiện cảm quả thực rất hữu dụng, đợi ngày mai có thể đến bắt chuyện với trưởng thôn, nhỡ đâu độ thiện cảm tăng lên lại tiết lộ thêm chút thông tin cũng tốt.
Trong lòng đang lên kế hoạch cách lấy lòng trưởng thôn, bề ngoài Thời Miên vẫn là cô gái ngoan ngoãn đó: “Cảm ơn ngài.”
“Không cần khách sáo, sau khi ta gửi địa chỉ cho cháu, nhất định phải cất giữ cẩn thận, đừng tiết lộ cho người khác, cháu phải biết, địa điểm mạo hiểm này chỉ có một người có thể vào, vạn nhất người khác vào thì cháu sẽ không có cơ hội.”
Thời Miên hiểu rồi, đây là phó bản đơn, chỉ là không biết là phó bản cá nhân thông thường hay là phó bản ẩn.
Căn bản không có cách nào phân biệt hai loại này, chỉ có thể đợi sau khi hoàn thành nhiệm vụ mới xem người khác có mở được hay không.
“Đi đi, dũng sĩ, tương lai của thôn phải giao cho cháu rồi, hãy dũng cảm mạo hiểm.” Việc đầu tiên trưởng thôn làm sau khi thêm bạn bè là gửi một địa chỉ, sau khi gửi xong lập tức đuổi người.
Thời Miên xem địa chỉ, vẫn là rừng Bắc quen thuộc, gần đây cho dù là nhiệm vụ ẩn hay nhiệm vụ chính tuyến, nhiệm vụ phụ tuyến đều ở gần đây, khiến cô có cảm giác trước cấp 10 không thể rời khỏi rừng Bắc.
Không biết bản thân đã đoán trúng sự thật, Thời Miên cầm con dao găm đã được cường hóa một lần đi tìm phó bản.
Cô còn hai tiếng đồng hồ chơi game, sau khi vượt phó bản này có thể off game nghỉ ngơi, đến rạng sáng thời gian game làm mới sẽ online lại.
Ban đầu Thời Miên còn đang lên kế hoạch sau khi mấy người bọn họ không qua phó bản, làm thế nào để tăng lực chiến lên một chút, không ngờ đang buồn ngủ thì có người đưa gối tới, phó bản của trưởng thôn này đến thật đúng lúc, mười đồng bỏ ra thật đáng giá.