“Nhưng mà...” Tống Vãn Vãn duỗi tay ra, “Mệt lắm.”
Thời Miên nhìn thấy ngón tay cô ấy đỏ bừng, nhưng hôm nay đối phương cũng không làm việc: “Tay sao lại đỏ thế này?”
“Vừa nãy giúp Lý Hổ cầm một con cá.” Tống Vãn Vãn vẻ mặt tự trách, “Tôi muốn giúp Mộ Mộ, nhưng mà tay quá đau.”
Thời Miên im lặng, Tạ Thần có thể từ trong tay anh cả chạy ra, chứng minh ít nhất có thể đánh một trận với cô, đối phương lại đánh Tạ Thần khiến cả chiến đội đều xem là trò cười, lực chiến này có thể nhìn ra được rồi.
Lực chiến cao như vậy còn giả vờ yếu đuối, làm khó cho cô ấy còn diễn được. Quan trọng là cô còn phải diễn cùng đối phương, Thời Miên thở dài, tự nhủ vì nhiệm vụ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây