“Đại phu ra ngoài rồi.”, tiểu nhị ngồi sau quầy thản nhiên nói.
Thời Miên nhìn biểu cảm sắp ngủ gật của đối phương, bỗng nhiên cảm thấy bất kể là trong trấn hay trong thôn, hình như cả tiệm thuốc hay y quán đều không khá khẩm cho lắm?
“Có thu mua dược liệu không?”
“Mua!” Tiểu nhị lập tức hưng phấn: “Cô có bao nhiêu?”
“Cân trước đã.” Thời Miên cũng không chắc chắn là bao nhiêu, lúc ông lão bán cho cô đại khái là 20 cân, nhưng không phải tất cả dược liệu nơi này đều thu mua.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây