“Thật sự có sao?” Thời Miên dừng động tác trên tay lại, “Em đi xem thử.”
“Chậm một chút.” Thời Phàn Tân không yên tâm.
“Không sao.” Thời Miên xua tay, trời sắp tối rồi, cô muốn hành động nhanh lên một chút, nhanh chóng cải thiện cuộc sống của mình, dù sao thì đồ ăn tối nay chỉ có bấy nhiêu đây, nếu ăn không no, phải chịu đói qua một đêm. Không nhanh chóng tìm được thức ăn, ngày mai còn phải đói bụng ra ngoài.
Thời Phàn Tân nhìn chùm dâu tằm trong tay, suy nghĩ một chút rồi cất đi, đi theo cô xuống.
“Anh cứ rửa đi, em chỉ nhìn thôi.” Thời Miên giải thích, “Chỗ này nước nông, không sao đâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây