Độ thiện cảm sau tên hai người đều là 60, Thời Miên lại nhìn sang mấy người Hãn Thanh, không có ghi chú này.
Thầm than về thiết lập kì quái của game, Thời Miên gấp xong ếch, mượn bếp của thợ rèn nấu hai món, cuối cùng kể cho Thiết Đản nghe một câu chuyện mới được thả đi.
Nộp xong nhiệm vụ chính tuyến thứ ba, Thời Miên ngồi lên tảng đá đầu thôn nghỉ ngơi lấy lại sức, định lát nữa sẽ đi nhận nhiệm vụ, mãi đến khi Hãn Thanh liên lạc mới hoàn hồn.
[(Tin nhắn riêng) Hãn Thanh Nhất Phiến: Vô Triều, sao cô lên cấp nhanh vậy?]
Thời Miên sững người, nhìn lên thông tin nhân vật của mình.
Nhân vật: Vô Triều Vô Mộ
Cấp độ: 3:
Môn phái: Không
Bang phái: Không
Lực chiến: 635:
Sinh mệnh: 200:
Nội lực: Không
Công kích: 29:
Phòng ngự: 29:
Bạo kích: 0:
Tỉ lệ bạo kích: 0%
Túi tiền: Vàng x7, Bạc x8, Đồng x270:
Lên được hai cấp, lực chiến tăng gấp đôi, Thời Miên xem lại lịch sử, phát hiện kinh nghiệm của mấy nhiệm vụ ẩn của Thiết Đản còn cao hơn cả nhiệm vụ chính tuyến, lại còn có thêm tiền đồng.
Còn có một số phần thưởng linh tinh, bánh quy bẻ nhỏ nhận được từ trò chơi đấu dế, giấy gấp ếch, mấy loại gia vị nấu ăn v.v..
Chưa từng nghe nói đến mấy thứ này, nhưng có thể giữ lại, biết đâu sau này dùng được.
[(Tin nhắn riêng) Hãn Thanh Nhất Phiến: Vô Triều, bên phía bọn tôi gặp chút vấn đề, cô có thể đến xem thử không? Thôn Tiểu Sơn (6984, 2569)]
Nhiệm vụ tiếp theo là quay lại tìm trưởng thôn, Thời Miên đi nhận nhiệm vụ chính tuyến thứ tư trước, sau đó dựa theo tọa độ Hãn Thanh Nhất Phiến gửi mà đi tới.
Nơi đến là ruộng bông, Thời Miên quan sát một chút, chính là chỗ trước đó mình đã đến, lúc đó không nhìn kĩ tọa độ, không ngờ lại là cùng một nơi.
“Sao thế?” Nhìn Hãn Thanh Nhất Phiến đang ngồi xổm ở góc tường.
“Đến nơi rồi, người ta không bán, nhiệm vụ gì mà kì cục thế.” Hãn Thanh Nhất Phiến túm tóc mình.
“Để tôi hỏi thử.”
Thời Miên đi tới, phát hiện NPC đứng ngoài cùng là người quen, chính là người lúc trước nhờ cô giúp bắt sâu.
“Bác ơi, không bán bông ạ?”
“Không bán.” Đối phương không ngẩng đầu.
“Vậy cháu giúp bác bắt sâu, bác có bán không?” Thời Miên hỏi.
“Bắt sâu thì bán, con bé này lanh lợi đấy.” Nói rồi ngẩng đầu lên, nhìn thấy Thời Miên thì ánh mắt khẽ biến, “Là Vô Triều Vô Mộ sao? Cháu muốn mua bông à? Bán bán bán.”
Hãn Thanh Nhất Phiến nghe từ nãy đến giờ: …
Phân biệt đối xử quá rõ ràng.
Thời Miên do dự một chút, quyết định nói thật: “Không phải cháu mua, là bạn cháu muốn mua.”
“Bạn cháu muốn mua.” NPC vuốt vuốt cằm, “Giảm giá tối đa 20%.”
Thời Miên và Hãn Thanh Nhất Phiến nhìn nhau, đều nhìn thấy sự vui mừng trong mắt đối phương, được đấy!
“Cậu đi cùng ai đấy?”
“Lão Quái, để tôi liên lạc với cậu ấy.” Hãn Thanh Nhất Phiến nói xong liền gửi một tin nhắn.
Thời Miên biết người này, tên trong trò chơi của Lão Quái là Quái Rất Mạnh, không biết có phải là từ game trước để lại hay không.
Không lâu sau khi Hãn Thanh Nhất Phiến gửi tin nhắn, Quái Rất Mạnh đã đến, nhìn dáng vẻ có vẻ như là vừa online.
Có Thời Miên ở đây, hai người rất dễ dàng mua được bông.
“Hai cậu đi nộp nhiệm vụ à?” Thời Miên hỏi.
“Ừ, cô đi đâu?” Hãn Thanh Nhất Phiến hỏi.
“Tôi nhận nhiệm vụ tiếp theo rồi, đi xem thử đã, có việc gì thì liên lạc nhé.” Thời Miên chỉ chỉ vào màn hình trước mặt, trong [Tương Lai] muốn gửi tin nhắn đều phải thông qua bảng màn hình này, giống hệt với trí não bên ngoài.
“Được rồi.”
Nhiệm vụ chính tuyến thứ tư mà trưởng thôn giao phó là vào rừng trúc bắt một con gà, cái này đơn giản, Thời Miên đi đến chỗ đó, nấp trong một góc rồi hành động.
Tốc độ quái hồi sinh ở khu vực hoang dã rất nhanh, quái ở khắp mọi nơi, theo lý mà nói thì không khó bắt, nhưng có một vấn đề là chúng sẽ trốn khi nhìn thấy người, không giống như những trò chơi khác mà cô từng chơi ở kiếp trước là sẽ ngoan ngoãn đứng im chờ bị đánh.