“Thấy em muốn nên anh hái một ít mang về.” Thời Tùng Tân không cho cô thời gian để hối hận, “Bấy nhiêu đây đủ chưa?” Vừa nói vừa lấy hết đồ trong nhẫn không gian ra.
“Cái này ăn được hả?” Thời Phàn Tân không biết là do tinh thần thể chọn, nhìn một chuỗi thứ có màu sắc sặc sỡ có chút nghi ngờ.
“Ăn được.” Đã mang về rồi, không ăn thì hơi uổng, Thời Miên nhanh chóng gạt bỏ chút ngại ngùng đó, “Anh ba, anh không phải nói có suối nước à? Chúng ta qua đó rửa sạch sẽ.”
“Được.” Thời Tùng Tân gật đầu, “Anh đưa em đi.”
“Anh cả, hai anh vừa mới về, nghỉ ngơi một chút đi, để em đưa Miên Miên đi là được rồi.” Thời Phàn Tân giành lấy nhiệm vụ này, trực tiếp cầm lấy đồ từ trong ngực anh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây