“Của mẹ anh.” Thời Phàn Tân sau khi nghe thấy câu này liền cảm thấy ánh mắt của anh cả và em sáu đều đang nhìn mình, đùa à, cho dù hắn có mấy cái gan cũng không dám để quần áo của người ngoài trong nhẫn không gian của mình, bị người nhà biết được còn không lột da hắn ra à.
“Cảm ơn.” Lúc này Thời Miên mới mặc vào, nếu như nói là của bạn gái đối phương thì cô nên tránh đi, là của trưởng bối thì không cần phải câu nệ như vậy.
Còn về việc tại sao cô lại chú ý đến quần áo như vậy, chuyện của Trần Văn và Cao Vi Vi bị nguyên chủ phát hiện chính là bởi vì một chiếc áo khoác, cô có bóng ma tâm lý đối với chuyện này.
“Khỏe hơn chút nào chưa?” Thời Thành Tân xoay cành cây trên tay một vòng.
“Khỏe hơn nhiều rồi.” Thời Miên đứng dậy, tuy rằng nơi này hoang vu, nhưng không khí cũng không tệ, liếc mắt nhìn thứ đen xì trong đống lửa, Thời Miên nghĩ có lẽ cô đã đoán sai rồi, không phải đồ ăn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây