Hắn vừa thốt lên xong, cách đó không xa, khóe mắt Đại trưởng lão giật giật, cuối cùng đành bất đắc dĩ thở dài.
Trần Trầm thì vô cùng vui mừng nhìn Tôn Thiên Cương, một bộ ta không nhìn nhầm ngươi.
Sau khi chọn được người, Trần Trầm bước đến bên cạnh Tiêu Vô Ưu, nói khẽ:
- Sư phụ, trong tiểu viện của ta có mấy cái sủng vật, làm phiền người chiếu cố môt chút.
- Yên tâm! – Tiêu Vô Ưu nhàn nhạt đáp, nhưng nghe xong lại khiến Trần Trầm thật sự cảm thấy an tâm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây