Lấy được Ma Môn lệnh bài, Trần Trầm lập tức gọi Trương Kỵ, bắt đầu dựa theo kế hoạch đi thu hoạch cơ duyên.
Ưu tiên nhất hiển nhiên là những cơ duyên có thời gian hạn định, về phần đào quáng các loại, Trần Trầm không gấp, chỉ cần biết rõ vị trí quặng mỏ, về sau vẫn có thể đào được.
Cứ như vậy, hai ngượi bận rộn cả buổi trong Thiên Vân sơn mạch, trời dần dần tối xuống.
Trần Trầm cùng Trương Kỵ lại chẳng chút mệt mỏi, bởi vì nửa ngày này, thu hoạch của bọn họ cực kỳ phong phú, nếu đem đổi thành linh thạch chỉ sợ giá trị cũng hơn vạn.
Đáng tiếc Trương Kỵ là một tên trì độn, hắn căn bản không biết giá trị của mấy thứ này, chỉ biết lấy được liền kín đáo đưa cho Trần Trầm, tựa như chỉ cần làm chứ không cầu hồi báo, nhìn thấy khiến Trần Trầm cũng có chút đau đầu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây